Tim đập nhanh, hồi hộp, trống ngực, lo lắng bất an là tình trạng tôi thường xuyên gặp phải khi mắc chứng rối loạn nhịp tim. Nhưng tôi đã chiến thắng được nó, một phần vì sự quyết tâm, một chút may mắn và phần lớn là nhờ những người thân yêu. Hãy để tôi kể lại câu chuyện này từ đầu!
Tim đập nhanh, hồi hộp, trống ngực, lo lắng bất an là tình trạng tôi thường xuyên gặp phải khi mắc chứng rối loạn nhịp tim. Nhưng tôi đã chiến thắng được nó, một phần vì sự quyết tâm, một chút may mắn và phần lớn là nhờ những người thân yêu. Hãy để tôi kể lại câu chuyện này từ đầu!

Tim đập nhanh – nỗi sợ hãi từ thời thơ ấu

Vấn đề về tim bắt đầu từ khi tôi còn nhỏ. Khi đó, tôi đã không thể hiểu rằng quá trình chữa bệnh lại khó khăn đến vậy. Tôi chỉ biết rằng, suốt thời thơ ấu tôi rất hay bị ngất, tim thường có những nhịp đập nhanh bất thường. Đối với tôi, bệnh viện là nơi quen thuộc mỗi khi lên cơn tim đập nhanh. Các bác sỹ đã khám xét rất nhiều, họ kiểm tra tất cả các bộ phận trên cơ thể tôi để tìm nguyên nhân và cố gắng điều trị, nhưng tình trạng không hề cải thiện. Tôi phải chịu đựng nhiều cuộc kiểm tra mỗi ngày, phải chuyển từ phòng này tới phòng khác để kiểm tra và làm các xét nghiệm. Nhưng thường sau một vài tuần tôi được xuất viện với kết luận rằng nguyên nhân vẫn chưa được tìm ra.

Toi-da-thoat-khoi-roi-loan-nhip-tim-bang-niem-tin-cua-minh-Anh-minh-hoa

Tôi đã thoát khỏi rối loạn nhịp tim bằng niềm tin của mình (Ảnh minh họa)

Tôi bắt đầu sợ hãi. Sợ hãi là bạn đồng hành của tôi trong suốt thời thơ ấu. Tôi sợ mỗi lần lên cơn tim đập nhanh, sợ tất cả các bác sỹ thăm khám cho mình. Nỗi sợ hãi lớn dần và biến thành bức tường bủa vây tôi, tôi dần quen với nó. Có lẽ, chính nỗi sợ hãi là nguyên nhân gây ra rối loạn nhịp tim của tôi  - điều các bác sỹ không ngờ tới. Tôi cứ để mình bị tàn phá bởi nỗi sợ hãi như vậy, mà không biết rằng muốn sức khỏe tốt thì phải là toàn bộ con người tôi, đó là tinh thần, linh hồn và thể xác để được hài hòa, khỏe mạnh.

Nhiều năm trôi qua, và tình trạng tim đập nhanh của tôi vẫn không được cải thiện dù các bác sỹ đã dùng rất nhiều cách. Có những ngày tuyệt vọng, tôi cảm thấy như mình đã hoàn toàn bị loại bỏ khỏi cuộc sống này vì bệnh tim đập nhanh. 

Mỗi lần lên cơn tim đập nhanh, đầu tiên sẽ là trống ngực, hồi hộp sau đó nó bắt đầu đập dữ dội. Có những lúc nhịp tim của tôi lên tới 200 nhịp mỗi phút. Nó thường kéo dài tới 8 giờ một ngày. Tim đập nhanh khiến tôi như nghẹt thở. Những ngày tim đập nhanh nhiều hơn cả những ngày tim tôi bình thường! Tôi luôn tự nhủ mình hãy vượt qua những lo âu, sợ hãi, và sống một cuộc sống bình thường, không phải phụ thuộc vào các tình huống xung quanh…

Chìa khóa chữa khỏi chứng tim đập nhanh của tôi!

Hơn một năm trước - thời điểm rất quan trọng khi tôi bắt đầu nhìn mọi thứ từ một góc độ khác khi không còn chứng rối loạn nhịp tim.

Đó là một ngày khi tôi cảm thấy bệnh trở lại: đánh trống ngực dồn dập kèm khó thở. Tôi quyết định đi gặp bác sĩ và được kiểm tra điện tâm đồ. Kết quả nhịp tim của tôi vượt quá 160 nhịp mỗi phút, thậm chí sau một giờ vẫn thế. Tôi được truyền ở tĩnh mạch và một bác sĩ nói với tôi rằng có lẽ tôi chỉ sống được vài năm nữa.

Tiếng còi xe cứu thương vang lên, và tôi được đưa đi. Tim vẫn đập thình thịch không dừng lại ngay cả sau khi tôi nhận được dịch truyền. Các bác sỹ tiến hành massage tim cho tôi ngay trong xe cứu thương để nhịp tim trở lại bình thường và cho tôi uống thuốc nhưng không phương án nào hiệu quả. Hai giờ sau đó, tình trạng của tôi vẫn chưa được cải thiện.

Một lúc sau, tôi bắt đầu cảm thấy muốn đi vào nhà vệ sinh. Tôi hỏi bác sỹ trực lúc đó có thể ngắt máy kết nối để đi hay không, nhưng cô từ chối vì tình trạng của tôi không cho phép. Sau đó, tôi bị chuột rút và đau bụng. Tôi lại tiếp tục hỏi bác sỹ một lần nữa, nhưng vẫn bị từ chối. Tôi cảm thấy không thể chịu được nữa, và chỉ muốn nhảy ra khỏi giường. Không hiểu sao lúc đó trong tôi thôi thúc rằng, chỉ cần ngắt tôi với các kết nối máy móc kia, tình trạng của tôi sẽ giảm bớt và được cải thiện. Nhưng cô bác sỹ không tin, còn cho rằng tôi thật phiền phức. Cô ấy nói rằng họ biết rõ nhất những gì là tốt cho tôi.

Thật may là cuối cùng tôi cũng được ngắt kết nối với đám máy móc, một giờ sau họ đưa tôi vào một chiếc xe lăn và đẩy vào nhà vệ sinh. Sau đó, tôi trở lại và tiếp tục được gắng máy móc lên người. Nhưng tình trạng của tôi vẫn không được cải thiện. Nhịp tim không thay đổi. Bác sỹ tiếp tục truyền dịch, uống thuốc nhưng sau 4 giờ tình trạng đánh trống ngực càng tồi tệ hơn! 

Sự căng thẳng hiện nay ngày càng gia tăng không chỉ ở các bác sĩ, mà còn trong bản thân tôi. Tôi cảm thấy loại bất lực và muốn được giải thoát khỏi tất cả những ống, dịch truyền, các điện cực trên ngực và chân tay, bỏ tất cả mọi thứ và chạy đi càng xa càng tốt nơi đây.

Lúc đó tôi đã nghĩ điều tốt nhất cho mình là: rời bệnh viện. Mặc dù tôi được chỉ định phải nằm viện nhiều ngày. Ngay sau khi quyết định, tôi thông báo với các bác sĩ rằng tôi muốn ký các văn bản cần thiết, cam kết chịu trách nhiệm và rời bệnh viện. Tất nhiên, lúc đầu các bác sỹ rất ngạc nhiên và không chấp nhận, nhưng tôi vẫn kiên quyết giữ ý kiến của mình. Cuối cùng họ đành nhượng bộ để tôi rời bệnh viện, họ kê đơn thuốc và dặn tôi có thể gọi trợ giúp bất cứ lúc nào.

Hay-tim-cho-minh-chia-khoa-phu-hop-de-chua-khoi-roi-loan-nhip-tim

Hãy tìm cho mình chìa khóa phù hợp để chữa khỏi rối loạn nhịp tim

Nhưng tôi cảm thấy, nếu ở lại, nỗi sợ hãi sẽ càng lớn lên. Rõ ràng, đây là một quyết định đúng đắn. Khoảng một giờ trôi qua, tôi đã ký xong các giấy tờ thủ tục để xuất viện. Chính tại thời điểm đó, tôi cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm trong lòng, trái tim tôi như tự mách bảo mình mọi chuyện đã ổn rồi, ổn rồi. Và đánh trống ngực dừng lại.

Tôi không mua thuốc mà quyết định để chữa bệnh theo cách của riêng tôi. Suốt thời gian sau đó, may mắn rằng tôi luôn được động viên bởi gia đình và bạn trai của mình. Anh đã giúp tôi tìm hiểu thông tin về các loại thảo mộc thiên nhiên có ích trong chữa chứng rối loạn nhịp tim. Đồng thời, tôi cố gắng hít thở sâu, tập thiền, và cố gắng kiểm soát cảm xúc trước những tình huống khác nhau của cuộc sống. Mỗi tình huống là một bài học, và tôi không còn sợ hãi. Tôi tin rằng mình sẽ khỏi bệnh. Niềm tin đó đã đúng, hết chứng loạn nhịp nhanh là phần thưởng lớn nhất cho quyết định của tôi.

Tôi đã hiểu rằng mọi người đều có một chìa khóa cho sức khỏe trong tay mình. Sự cải thiện bệnh tim đập nhanh của tôi là một bằng chứng. Mỗi người đều có trách nhiệm nắm giữ chìa khóa đó!

Biên tập viên sức khỏe Đông Tây

Bình luận